Lớp Dược
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Keywords

Latest topics
» Nghe Nhạc Việt
Hồi ức Pleiku- Que diêm EmptyWed Jul 26, 2017 6:48 am by Admin

» CHUC MUNG NAM MOI 2016
Hồi ức Pleiku- Que diêm EmptyMon Feb 08, 2016 3:02 am by Ivilo

» Nghe nhạc Quốc tế
Hồi ức Pleiku- Que diêm EmptySat Dec 19, 2015 12:57 pm by Cobay

» BINH CHAU-HO COC CO GI VUI ?
Hồi ức Pleiku- Que diêm EmptyWed Apr 22, 2015 8:24 am by Cobay

» Đừng bao giờ trách móc bất kỳ ai trong cuộc sống của bạn
Hồi ức Pleiku- Que diêm EmptyTue Apr 07, 2015 2:00 pm by doanthu

» "Một cõi đi về" - Khắc Thiện Nguyễn
Hồi ức Pleiku- Que diêm EmptyThu Apr 02, 2015 11:01 am by doanthu

» Chúng ta có phải là những " CON LỢN "
Hồi ức Pleiku- Que diêm EmptyTue Mar 17, 2015 10:45 am by doanthu

» Xuân Ất Mùi
Hồi ức Pleiku- Que diêm EmptyMon Mar 02, 2015 8:35 pm by Admin

» Chúc mừng năm mới!
Hồi ức Pleiku- Que diêm EmptyMon Dec 29, 2014 9:20 am by Admin

March 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
25262728293031

Calendar Calendar

Affiliates
free forum


Hồi ức Pleiku- Que diêm

3 posters

Go down

Hồi ức Pleiku- Que diêm Empty Hồi ức Pleiku- Que diêm

Bài gửi  Que diem Sun Apr 14, 2013 8:39 am





Chưa đi chưa biết Măng Đen
Đi về lại nghĩ : có nên khen hết lời...?
Khen rằng bảy bảy chịu chơi
Tầm tầm sáu bó chưa ngơi nghỉ gì!
Măng đen -nghe tiếng- cùng đi
Chờ nghe thông hát vu vi đại ngàn
Đà lạt khí hậu sàng sàng
(Nên) Chúng mình lên đàng thẳng đến Pleiku...

Chuyến đi không định trước nhanh chóng được hình thành với sự góp mặt của các bạn cùng chí hướng: du lịch và khám khá trước khi đôi chân của mình không còn nghe lời cái đầu nữa. Tám bạn, chín bạn, mười một bạn, và 15 bạn..., cuối cùng con số chốt lại 14 sẽ tham gia chuyến đi chỉ trong 3 ngày cho vùng cao nguyên miền Trung: Pleiku- Kon Tum.
Chuyến bay buổi sáng sớm 7:35 làm chúng tôi phải thức giấc lúc 5 giờ sáng đã bị hoãn lại 4 giờ làm chúng tôi hơi mệt mỏi, tô mì giã lã của sân bay không làm thoải mái hơn trong suốt buổi sáng, may mà có cả nhóm nên câu chuyện tiếp nối câu chuyện, tiếng cười tiếp theo tiếng cười. Cuối cùng cũng đặt đôi chân lên nên đất đỏ Pleiku vào lúc gần 13 giờ. Cái nóng nắng tại sân bay làm chúng tôi có chút thất vọng: không lẽ mình đi mà quên để lại cái nóng Sài Gòn.
Khách sạn Thiên đường xanh nằm bên bờ hồ Đức An khá đẹp, là những căn phòng song lập xinh xắn rải bên triền hồ.
Buổi trưa lỡ giấc nên chúng tôi  định thưởng thức ngay món ăn đặc sản trong  10 món ăn VN nổi tiếng là Phở khô- phở hai tô của Gia Lai, nào ngờ buổi trưa không quán nào phục vụ. Gọi qua gọi lại, cuối cùng ghé quán bún bà Chi, nghe là bún bò nào dè khi ăn là bún riêu. Thôi cũng xử luôn vì nghe cái dạ dày phàn nàn cũng dữ lắm rồi. 
Bữa trưa muộn ăn xong cũng đến gần 3 giờ chiều, năng lượng nạp thêm nên tranh thủ thời gian đến viếng luôn chùa Minh Thành, ngôi chùa nổi tiếng đẹp ở đây. Mà đẹp thật, bên ngoài cảnh quan theo phong cách Đài Loan như một số chùa Đài Loan tôi từng biết. Vị sư trụ trì chùa đã tốt nghiệp khoa Kiến trúc tại Đài Loan sau đó về tu sửa lại ngôi chùa này vào năm 1991. Hiện nay chùa vẫn đang tiếp tục xây dựng thêm toà cửu trùng đài. Bên trong chánh điện bài trí giống như phong cách của chùa Việt Nam .

Bữa tối bên hồ Đức An khá thơ mộng với những căn nhà chòi thuỷ tạ trong ánh đèn lung linh ở bờ bên kia hồ. Thức ăn nấu kiểu miền Trung nên đa số các bạn không vừa miệng mấy ngoại trừ món heo quay bánh hỏi thật ngon.Chúng tôi vui mừng đón thêm bạn H. bay lên trễ , kịp tham gia chuyến đi 2 ngày sáng mai.

Buổi sáng lại thức sớm lúc 5 giờ, chúng tôi bách bộ quanh hồ Đức An và công viên Diên Hồng, một công viên ít trau chuốt mà mát mẻ, tự nhiên nhờ cây cối.
Một cây cầu treo bằng sắt bắc ngang qua lưng hồ, tối qua tôi thấy các đôi trẻ ngồi bệt trên sàn cầu hóng gió, tâm tình mặc cho khách vẫn qua lại. Nhìn bên kia hồ , dãy phòng khách sạn ẩn hiện qua hàng cây lệ liễu rũ hoa đỏ, chắc mùa có sương mù sẽ làm khung cảnh tuyệt vời hơn.
Trả phòng, chúng tôi lên xe đi ăn sáng với món phở khô ở tiệm Hồng. Trông nó giống món hũ tiếu khô ở miền Nam, chỉ khác các món gia vị thay thế là tương bần, khẩu vị hơi lạ miệng nên ai cũng thấy ngon. Chúng tôi đón nhóm Tí Cô, Nga, Tuyết vừa ăn sáng xong  ở đây vì tối qua các bạn nghỉ lại nhà bé N con của MN.
Khí hậu mới buổi sáng mà bắt đầu nóng lên, hứa hẹn một ngày nhiệt độ khôg dẽ chịu mấy, tôi hy vọng đi dần về phía trên sẽ đỡ hơn chăng? Xe đảo một vòng  chỉ mất mấy phút đã hết nửa phố thị Pleuku rồi vào QL 14 trực chỉ Kon Tum.
QL 14 đang được sửa chữa nâng cấp nên con đường gập gềnh , xe lắc lư qua lại làm mọi người thấm mệt dù đoạn đường chỉ có 50km. Hai bên đường là những đồn điền cà phê xanh tốt trên nền đất đỏ . Qua khỏi Pleiku, đất ở đây pha cát bạc màu nên cây cối dần thưa thớt, những khu đồi núi trọc, cháy khô càng làm khí hậu trở nên khó chịu hơn.
Ly cà phê sáng đang chờ đợi của chúng tôi đến gần 10 giờ sáng mới được chiếu cố đến khi nghỉ chân tại quán EVA Coffee , nằm trên một con đường đầy hoa sim tím  trong thành phố Kon Tum- đường Phan chu Trinh mà có lần tôi đọc được bài viết kèm hình anh rất hay.

http://www.cbs.com.vn/f/threads/1955/

Chúng tôi đến khu khách sạn- nhà hàng Hoa Sim đã hơn 12 giờ trưa. Mọi người khá mệt mỏi vì khí hậu ở đây cũng không mát mẻ gì, chi thấy dễ chịu hơn đôi chút khi bước ra khu đồi thông cao vút chung quanh . Những ngôi biệt thự xây đã hoàn chỉnh hay đang dở dang vẫn không được đưa vào xử dụng vì rất váng người. Hôm nay dù là thứ bảy cuối tuần mà  hình như chỉ có đoàn của chúng tôi đến đây.
Bữa trưa với món đặc sản heo rừng hấp, cá tằm sông Sesan....đĩa rau luộc ngọt ngào vì mới hái được chiếu cố tận tình.
Chúng tối đến viếng tượng đức mẹ Măng đen ở một ngọn đồi gần nhà hàng. Một nơi thật xa xôi hẻo lánh như vậy mà khách đến viếng hình như lúc nào cũng có. Hoa tươi đặt chung quanh thật nhiều, gương mặt Mẹ trông đau khổ như chia xẻ niềm đau với chúng sinh trong cuộc đời.
Hồ Darke, suối Darke mà công ty lữ hành Gia Lai xanh lên trong chương trình du lịch đều là những địa điểm mới sơ khai hình thành, có lẽ chưa đưa vào hoạt động nên khi chúng tối đến nơi thì bị đóng cữa. Tôi không hiểu công ty này họ hoạt động phục vụ du khách kiểu gì mà ngay cả giờ giấc mở cữa của điểm đến họ cũng không nắm được. Chúng tôi có phần thất vọng nhưng cũng đứng với nhau chụp chung mấy tấm hình ở mỗi nơi vì biết có bao giờ lại đi chung với nhau như thế tại nơi này? Vì vậy nên tiếng cười vẫn liên tục cất lên giòn giã dù trời vẫn đang nắng chang chang như thiêu đốt.
Trở về Kon Tum trời đã về chiều, chúng tôi nghỉ ngơi khoảng hơn một giờ rồi đi ăn tối. Ngay cả với qui mô một nhà hàng khách sạn 3 sao thật sự như Indochine cũng vắng vẻ không có thực khách nào ngoài nhóm chúng tôi, chẳng bù với một lần tôi đến Indochine restaurant ở Hà Nội, phải đứng xếp hàng chờ cả nửa giờ. Trong tôi một cảm xúc lắng đọng có từ lúc nào khi nhìn hàng chữ Indochine, thật xưa cũ và thật xa xôi , dù đang đứng trên một tầng lầu của toà nhà. 
Buổi tối ở Kon Tum chỉ náo nhiệt quanh con đường ven bờ sông Dakbla. Ngoài những quán cà phê, karaoke trong các toà nhà, thì phía bờ sông những hàng ghế đan kín của các quán cóc, thậm chí của cả các quán lớn mang ra đó. Sau khi dùng dằng nửa muốn nửa không, cả nhóm vô một tiệm Karaoke sát bên nhà hàng thi thố giọng ca U60 cho đến hơn 10 giờ đêm thì về, ngày mai chúng tôi còn một chương trình cũng khá dài tuy chỉ trong vòng đường kính 50 cây số.

Sáng sớm , tôi rủ Tí Cô đi ra bờ sông Dakbla mà tối qua tôi không thể ghi lại tấm hình nào vì quang cảnh quá lộn xộn. Phía bờ kè sông họ đã kịp dọn ra một số ghế bàn cà phê, tôi tưởng tượng đến một bờ sông ngày xưa còn hoang vu, tự nhiên, cây cối mọc xanh ngát hai bờ. Cây cầu giờ đã là cầu bê tông kiên cố thay cho cây cầu sắt tiền chế ngày xưa. Ba tôi vốn là quân nhân của khu tạo tác, chuyên xây dựng lại những cây cầu, mà trong chiến tranh cả hai bên đều ra sức phá sập hoài hoài vì những lý do ai cũng biết: chiến tranh mà! Vài bạn đi lòng vòng qua khu chợ sau lưng khách sạn để mong có cái nhìn tổng thể khái quát về thành phố nhỏ này. 
Sau bữa sáng , chúng tôi đến Nhà thờ Gỗ ở đây.
Ngôi nhà thờ đã 100 năm và toàn bộ khung của nhà thờ bằng gỗ từ thời mới xây dựng đều còn lại, nét kiến trúc nhà thờ hoà lẫn với kiến trúc nhà rông, nhìn từ xa rất đẹp. Bên trong ánh sáng lung linh huyền ảo dù đã tắt hết đèn sau buổi lễ. Tan lễ, những cô cậu bé túa ra từ các cánh cữa của nhà thờ,  tung tăng trò chuyện vô tư trở về nhà trên đôi chân thoăn thoắt. Chúng đi nhanh đến nỗi chúng tôi cũng lên xe sau đó vài phút để đến cầu treo Konklor thì đã thấy chúng đi qua cầu.
Chiếc cầu treo cũng đã có từ năm 1994, những cột treo nổi bật màu cam sừng sững trên nền trời trong veo tạo một cảm giác chắc chắn tin cậy mỗi mùa nước về.

Toà Giám mục hay Chuẩn viện Thừa sai, là nơi trước kia đào tạo các cha xứ  ở giai đoạn khởi đầu, toạ lạc trên một khu đất rộng lớn với hai hàng cây hoa sứ cũng cả trăm tuổi có những bộ gốc sù sì từng trải. Các ngôi nhà nhiều tuổi cũng bằng gỗ, theo lối kiến trúc châu Âu. Chúng tôi được một vị nữ tu giới thiệu về những tác phẩm điêu khắc bằng gỗ, cồng chiêng, các vật phẩm trong cuộc sống của người dân tộc thiểu số sống vùng này.

Rời Chuẩn viện, chúng tôi rời Kon Tum, lại trở về trên Quốc Lộ 14. Cái nắng nóng làm chúng tôi có một cái nhìn khác về cao nguyên hơn là lúc khởi hành từ Sài Gòn. Rẽ vô con lộ dẫn đến hầm chứa những máy phát của thuỷ điện Yaly, một công trình sản xuất điện chiếm 1/10 sản lượng điện cả nước, ngầm dưới các khối núi đất đá. Chúng đâu thua gì các công trình thuỷ điện ở các nước có tầm cỡ.Tôi nhớ đến khi đứng trước đập thuỷ điện Hooverdam, đã từng ước thầm VN sẽ có được những công trình như vậy.

Trên đường trở ra biển hồ T' Nưng, chúng tôi ghé tìm hiểu một vài phong tục của người Gia Rai, nghỉ ngơi ăn trưa tại một quán ăn theo kiểu người Gia Rai với món gà nướng cơm lam.

Đến với biển hồ T' Nưng, tôi có một chút thất vọng vì không tìm lại được phong cảnh ngày xưa, nơi những ngày cuối tuần gia đình chúng tôi có nhiều lần đến đây dã ngoại. Khi ấy tôi chỉ mới 7-8 tuổi, nhỏ bé và ngồi lọt thõm trong lòng ba tôi trên chiếc kayak, thò tay đùa nghịch mặt nước trong xanh êm ả trong khi ba tôi nhịp đều mái chèo lướt nhanh trên mặt nước. Khi ấy biển hồ là một hồ lớn không có vọng cảnh đài ngăn đôi hồ, phong cảnh quanh bờ hồ xanh ngát, cây cối tự nhiên mát mẻ. Tôi bước nhè nhẹ trên lớp lá thông khô, nghe chừng có tiếng giày của ba tôi nện vang bên cạnh và quanh đây rộn rã tiếng cười nói của một gia đình có 5 đứa trẻ đang chạy nhảy tung tăng quanh người mẹ hiền hoà, chịu khó, tỉ mỉ bày ra những hộp thức ăn đơn giản chuẩn bị sẵn cho bữa trưa ngoài trời...

Đảo xuống lối bên trái đường vô hồ chỉ khoảng trăm mét bờ hồ của hồ , chúng tôi gặp  lối đi xuống hồ. Cuối đường là nhà máy lọc nước cung cấp nước sinh hoạt cho Pleiku, vài ba người đang ngồi câu cá, không biết là chỉ để thư giãn cuối tuần hay do mưu sinh. Vài đoá dã quỳ héo úa- phần do trời quá nóng, phần đã cuối mùa- cố vươn cánh bên đường,  làm chúng tôi nhớ đến ký ức những ngày đi Đà Lạt thực tập, kéo nhau đứng nép bên chụp hình; lại có dịp trêu đùa nhau:
 "- Các cô DÃ QUÌ ơi! vào chụp hình với dã quỳ nhanh lên đi kẻo hoa...tàn!" 
Một tràng tiếng phản đối nhao nhao:- Hãy đợi đấy!

Thời gian rồi cũng cạn, đã dần đi về cuối ngày. Chúng tôi ghé vội qua cho biết cơ ngơi của cháu N con gái MN lấy chồng lập nghiệp ở đây cũng trên đường về, ghé qua công ty tư nhân của Long, một DS khoá sau theo lời mời của anh. Thời gian còn lại buổi chiều chúng tôi có cái hẹn ăn tối với các DS các khoá sau nhiều năm nữa đang công tác tại Pleiku tại nhà hàng Thiên Thanh, một nhà hàng lộng gió nằm dưới thung lũng. Nhìn tận mắt mới biết tác hại của  điều kiện  khí hậu khắc nghiệt của cao nguyên, hay vì về các tĩnh vùng xa con người phải tư duy, sáng tạo mọi cách để làm thế nào có thể đưa ngành Dược địa  phương đi lên trong điều kiện thiếu thốn, nghèo nàn vật chất thời bấy giờ; họ trông đều già dặn cả hình thức lẫn kinh nghiệm trước số tuổi còn kém xa chúng tôi.
Chuyến bay trở lại Sài Gòn lúc 8g30 làm cắt ngang câu chuyện đang rôm rả đầy tình cảm và sự mừng vui gặp nhau của các khối lớp anh- em từng ngồi ghế Dược khoa, có lúc cũng chung việc, chung đường. Thời gian đang trôi vùn vụt ngang qua trước mắt  chúng tôi suốt từ thời son trẻ đến giờ, và cả trong những chuyến đi ngắn ngủi 3, 5, 7... ngày, tôi  nhận ra rằng mình còn rất nhiều điều không làm kịp- cho từng ngày, từng tháng, từng năm và cho cả cuộc đời.
Đến TSN lúc gần 10g đêm,  chúng tôi vẫn như còn tràn đầy sinh khí chờ ngày đầu tuần ngày mai. Cảm ơn các bạn đã cùng tôi một chuyến đi thật vui và đẹp, hy vọng đêm nay sẽ là đêm ngon giấc với giấc mơ đẹp trong đời cho mỗi người...!



Hồi ức Pleiku- Que diêm 2151367243
Que diem
Que diem

Tổng số bài gửi : 79
Join date : 29/12/2011
Age : 64

Về Đầu Trang Go down

Hồi ức Pleiku- Que diêm Empty Re: Hồi ức Pleiku- Que diêm

Bài gửi  Admin Thu Apr 25, 2013 8:06 am

Cảm ơn Que đã chia xẻ cảm xúc của chuyến đi Pleiku-KonTum nhé Hồi ức Pleiku- Que diêm 3728175198

Admin
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 217
Join date : 28/12/2011

https://khoaduoc77.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Hồi ức Pleiku- Que diêm Empty Re: Hồi ức Pleiku- Que diêm

Bài gửi  Que diem Thu Apr 25, 2013 8:12 am

Que gởi ít hình minh họa Pleiku-Kon Tum hiện nay nhé!

[/url]
Que diem
Que diem

Tổng số bài gửi : 79
Join date : 29/12/2011
Age : 64

Về Đầu Trang Go down

Hồi ức Pleiku- Que diêm Empty Re: Hồi ức Pleiku- Que diêm

Bài gửi  Cobay Sat May 11, 2013 5:23 am

Cò lượm được cái clip bên kia, hình như của mấy mình đi cao nguyên phải không nè?



Cobay

Tổng số bài gửi : 58
Join date : 06/01/2012

Về Đầu Trang Go down

Hồi ức Pleiku- Que diêm Empty Re: Hồi ức Pleiku- Que diêm

Bài gửi  Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết